Tô Lãm Nguyệt nhìn hắn một cái, giống như nghĩ tới điều gì đó, nàng không lên tiếng, gật đầu làm theo lời hắn.
Thế nhưng ngay lúc Tiêu Hành tự cho là có thể lừa dối được nàng chuẩn bị giấu chiếc khăn đi, giọng nói nhẹ nhàng của Tô Lãm Nguyệt truyền tới: “Nói ra, trước khi ta tới Nam Cương đã từng đi tới U Châu Vương Phủ, sau đó phát hiện được một mật thất bên trong thư phòng của ngươi, trong mật thất có không ít bảo bối, ta sợ bọn chúng bị người khác lấy mất, đành đổi chỗ cất giữ chúng…”
Lúc nghe tới đây, cơ thể Tiêu Hành run lên.
Hắn cứng ngắc quay đầu lại giống như một cái máy, sau đó hắn vẫn duy trì tư thế kỳ lạ, quay đầu nhưng quên không quay người, nhìn Tô Lãm Nguyệt nói: “Ồ… Ồ…”
Hắn dường như không biết nên nói gì lúc này.
Còn Tô Lãm Nguyệt thì cười như không cười nhìn hắn, sau đó nàng cứ nhìn như vậy không nói lời nào, giống như trong mật thất còn có thứ nào đó kinh khủng khác.
Tiêu Hành giữ nguyên tư thế ấy một lúc, không hề nhẹ nhõm chút nào, trong mắt Tô Lãm Nguyên, cả người hắn cứng ngắc như một con rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT