“Nếu như có người không muốn đi cùng các ngươi tới biệt uyển cũng không cần miễn cưỡng, vẫn dựa theo lời lúc trước ta nói, có thể cho những người này trợ giúp nhất định, nhưng về sau bọn họ phải dùng tiền công trả lại.”
“Thuộc hạ hiểu rồi.” Triệu Kim lại gật đầu.
“Còn cả xưởng gia công, xưởng thêu nữa.” Tô Lãm Nguyệt nói tiếp.
Nàng nhìn đám người Triệu Kim, Hứa Trung Nghĩa và Hứa Lệ Nương đứng ở phía dưới, nở nụ cười: “Trong khoảng thời gian này các ngươi vất vả rồi.”
Mọi người nghe vậy vội lắc đầu: “Đây đều là việc chúng ta nên làm, thành chủ nói quá lời.”
Lời bọn họ nói cũng không phải là lời khách sáo ngoài miệng, mà là thật lòng cảm thấy như thế.
Đây không chỉ là chuyện bọn họ nên làm, bọn họ đều cho rằng được dốc sức cho thành chủ là vinh hạnh của bọn họ, cũng là chuyện mà bọn họ vui vẻ và tình nguyện làm, điều này đại biểu cho việc bọn họ hữu dụng đối với thành chủ, bọn họ có thể báo đáp đại ân với thành chủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play