Tiêu Hành hơi sửng sốt, sau đó không nhịn được mà cười thành tiếng.
Hắn lại cúi đầu hôn lên môi Tô Lãm Nguyệt một cái, giọng nói tràn đầy ý cười: “Biết là Nguyệt Nguyệt rất muốn ta, nhưng mà Nguyệt Nguyệt ngoan, chờ một chút được không?”
Giữa Tô Lãm Nguyệt và Tiêu Hành, thông thường chỉ có Tô Lãm Nguyệt nói Tiêu Hành ngoan, mà hiện giờ hai người lại đổi vai cho nhau, Tiêu Hành nói Tô Lãm Nguyệt ngoan, đối với Tô Lãm Nguyệt mà nói thì đây đúng là trải nghiệm mới mẻ.
Nàng vốn là người thích áp bách người khác, nhưng lần này vẫn gật đầu, học theo giọng điệu trước ngoan ngoãn kia của Tiêu Hành để đáp lại hắn một câu: “Được, ta ngoan.”
Nghe thấy tiếng "Ta ngoan" này, trái tim của Tiêu Hành như run lên.
"Nguyệt Nguyệt..." Hắn gọi một tiếng, sau đó không nói thêm gì nữa, nhưng mà giọng nói của hắn quá khàn khàn nghẹn ngào, lại thêm ánh mắt âm u kia đã đủ để nói rõ hết mọi thứ.
Tô Lãm Nguyệt kéo bàn tay đang che mắt mình ra, sau đó lập tức đối diện với ánh mắt rất muốn ăn nàng rồi lại cố gắng kìm chế của Tiêu Hành, khẽ mỉm cười một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play