Đừng hỏi vì sao hắn không hỏi thẳng, ví dụ như: Vương gia có phải ngài đã quen biết Tô cô nương từ lâu rồi hay không? Có phải ngài đã biết được thân phận của Tô cô nương từ trước rồi? Hay là Vương gia, người mà ngài thích là Tô cô nương đúng chứ?
Những lời này cũng không thể hỏi được.
Nhưng hắn cho rằng cách hỏi hiện tại của hắn mới có thể khiến Vương gia nhà hắn vui lòng.
Bởi vì trước kia lúc Vương gia vừa mới trở về sau khoảng thời gian mất tích, hắn từng báo cáo với Vương gia rằng: “A Hành, tướng công của Tô Lãm Nguyệt bị bệnh, cần phải dùng đến tam thất trăm năm. Rất lâu trước đó Tô Lãm Nguyệt đã nhờ thuộc hạ tìm giúp, mà lần này nàng đã đến tận đây là vì A Hành đã hôn mê rồi, tình hình có vẻ rất nghiêm trọng.”
Chính xác là câu nói này.
Khi đó Vương gia nhà hắn bật cười, sau đó còn nói một câu: “Tướng công của Tô Lãm Nguyệt tên A Hành.”
Lúc đó hắn cảm thấy rất kỳ lạ vì sao khi Vương gia nhà hắn nói câu đó lại không phải là giọng điệu hỏi thăm, mà là giọng điệu khẳng định rất hớn hở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play