Mặc dù có một số người được sắp xếp đi đào mỏ, nhưng mỗi ngày bọn họ chỉ làm việc bốn canh giờ, thoải mái trước đó chưa từng có.
Công việc nhẹ nhõm khiến bọn họ cảm thấy có chút không tự nhiên.
“Quan gia, bọn ta không thấy mệt, để bọn ta đào thêm một lúc nữa đi?” Có người không nhịn được liền nói.
Thế nhưng đã bị từ chối ngay: “Đây là mệnh lệnh của thành chủ chúng ta đưa ra, việc đào mỏ mỗi ngày chỉ đào bốn canh giờ, đến giờ là sẽ đuổi người đi. Nếu không còn việc gì khác thì trở về, các ngươi nếu thấy còn nhàn rỗi thì có thể đi đến xưởng gia công xem bên đó còn nhận người hay không. Nhưng ta đề nghị các ngươi liệu sức mà làm, đừng để cơ thể kiệt sức, nếu không chính các ngươi phải tự bỏ tiền chạy chữa thuốc thang.”
Phủ thành chủ đã xuất ra tiền chữa bệnh cho những lưu dân này một lần, nhưng cũng không phải chi ra toàn bộ mà chỉ chịu sáu phần trong số đó, bốn phần còn lại là do những lưu dân tự bỏ tiền túi ra.
Không có tiền thì phải ghi nợ, sau đó dùng tiền công trả từ từ.
Nhưng cũng chỉ được lần này, sau này nếu còn bị bệnh, phí khám bệnh cho dù bao nhiêu cũng đều do chính bản thân họ bỏ ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT