Vào thời loạn thế, nhất là thời kỳ đói kém mất mùa thật sự có rất nhiều người đã rơi vào đường cùng, cho nên ngay sau đó đã rất nhiều người lựa chọn gia nhập thành Hổ Khiếu.
Chúng binh sĩ bao gồm cả Hứa Trung Nghĩa đưa bọn họ vào thành.
Bởi vì số người đông đảo, cho nên không thể nào sắp xếp xe cho tất cả người được.
Nhưng đối với những người sức khỏe yếu không thể lên đường nổi, những người già, phụ nữ và trẻ em, thành Hổ Khiếu cũng không vì bọn họ là lưu dân khốn khổ mà bạc đãi khinh thường bọn họ.
“Quan gia, bọn ta đi bộ là được, xe này bọn ta…” Nhìn thấy có xe đến đón họ, tuy rằng chỉ là những xe đẩy rất bình thường, nhưng đây đâu phải thứ họ có thể ngồi.
“Thành chủ chúng ta lương thiện, trước đó đã cân nhắc đến trong số các ngươi sẽ có người không tiện đi đường, cho nên mới cố ý bảo bọn ta sắp xếp xe, bảo các ngươi ngồi thì cứ ngồi đi, chỉ cần nhớ rõ tấm lòng của thành chủ là được.
Đợi sau khi đi vào thành Hổ Khiếu cứ yên tâm làm việc, mãi mãi không được phản bội thành Hổ Khiếu, vậy thì chỉ cần thành Hổ Khiếu còn tồn tại thì các ngươi cũng tồn tại, thành Hổ Khiếu trở nên tốt hơn thì các ngươi cũng sẽ có được cuộc sống no đủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT