Đây là thuốc ta đã kê cho nó, một ngày dùng hai lần, bỏ vào trong thức ăn rồi cho nó ăn. Bởi vì cơ thể nó yếu ớt sau khi mổ, cho nên tốt nhất hai ba ngày đầu cho nó ăn thức ăn lỏng, ngươi theo dõi nó cẩn thận một chút.”
Tô Lãm Nguyệt căn dặn từng việc một.
Mạnh Ngu Sơn nghe vậy liền kính cẩn nhận lấy thuốc trong tay nàng, sau đó nghiêm túc nói: “Thành chủ yên tâm, thuộc hạ cũng có kinh nghiệm chữa bệnh cho động vật, thuộc hạ nhất định sẽ chăm sóc Mặc Tuyết thật tốt.”
Tuy rằng Mạnh Ngu Sơn đến thôn muộn hơn mọi người, nhưng trong khoảng thời gian này hắn cũng hiểu được bầy sói, nhất là Mặc Tuyết, nó chẳng khác nào là người thân bạn bè của Tô Lãm Nguyệt.
Tô Lãm Nguyệt gật đầu: “Làm phiền ngươi.”
Mạnh Ngu Sơn nghe vậy liền lắc đầu lia lịa.
“Trưởng thôn, ta phải ra ngoài một thời gian, thời gian này làm phiền ông chăm sóc A Hành giúp ta, không cần phải xê dịch hắn đi đâu, chỉ là rừng núi lạnh lẽo, làm phiền ông sai người mang thêm vài cái chăn tới. A Hành hiện giờ đã hôn mê, nhưng tình trạng đau đầu vẫn còn đó, lúc đau nhiều sẽ đổ mồ hôi, làm phiền ông đến lúc đó dùng nước ấm lau giúp hắn, còn nhờ ông thay quần áo cho hắn.” Tô Lãm Nguyệt nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT