Hắn giơ những tấm ảnh này lên với bách tính, nói: “Đều nói người có ba hồn bảy vía, nếu như máy chụp hình hút hồn thì một lần nó chỉ hút lấy một hồn hoặc một phách. Vậy chỉ cần mười lần là có thể hút toàn bộ hồn phách của một người, nhưng ở đây ta đã chụp đến gần hai mươi tấm ảnh rồi. Nếu như vậy, hồn phách của ta không đủ để bị hút, hiện tại cũng không thể nguyên vẹn đứng ở đây để nói chuyện với mọi người.”
Dân chúng nghe vậy, lại nhìn gần hai mươi tấm ảnh trên tay Triệu Kim, cũng cảm thấy điều này có lý.
“Quản sự Triệu, máy chụp ảnh này thật sự sẽ không hút hồn chứ?” Nhưng vẫn có người không nhịn được xác nhận lần thứ hai.
Triệu Kim nói lần thứ hai: “Yên tâm đi, chắc chắn sẽ không. Máy chụp ảnh này do chính thành chủ tự mình giao cho ta. Bách tính thành Tân Nguyệt đều biết, chúng ta có thể trải qua những tháng ngày hiện tại đều dựa vào thành chủ. Chẳng lẽ thành chủ còn có thể hại chúng ta được sao? Hơn nữa, lần này là toàn bộ bách tính của thành Tân Nguyệt muốn làm hộ khẩu chứng minh, thành chủ cũng không ngoại lệ. Nàng ấy cũng không thể tự hại chính mình.”
Nói như vậy, mọi người lập tức hoàn toàn tin Triệu Kim.
“Đúng đấy, đều là nhớ thành chủ nên chúng ta mới có thể trải qua những tháng ngày tốt đẹp này. Nếu máy chụp ảnh này là do thành chủ đưa thì ta sẽ chụp.”
“Nhưng không phải xưởng gia công là do Tô cô nương làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT