Điều khiến hắn kinh ngạc, thậm chí có thể nói khiếp sợ chính là chữ mà Tô Lãm Nguyệt viết giống y như đúc chữa của Phạm Lâm.
“Thế nào?” Tô Lãm Nguyệt đẩy mấy chữ mà nàng mới viết đến trước mặt Triệu Minh Diệp, dò hỏi.
Triệu Minh Diệp cầm lên rồi ngắm một lát, sau đó lại cầm lá thư hồi âm ở trước mặt Tô Lãm Nguyệt lên, so sánh với chữ viết của Phạm Lâm.
Sau khi so hai bản với nhau thì hắn không nhịn được mà cảm thán: “Tô cô nương, ngài thật sự quá lợi hại, tại sao có thể mô phỏng y hệt trong thời gian ngắn như vậy chứ.”
Tô Lãm Nguyệt nở nụ cười: “Giống là được, để ta xem thêm vài lần nữa. Đến lúc đó, cho dù trên này không có chữ của Phạm Lâm thì ta cũng có thể viết ra được.”
Triệu Minh Diệp nghe vậy thì càng khâm phục hơn, hắn đang muốn nói gì đó thì lại cảm nhận được một tâm mắt vô cùng lạnh lẽo ở bên cạnh.
Dường như muốn giết hắn vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT