Hơn nữa tiếng động hô hoán dập lửa rất lớn, trực tiếp khiến cho dân chúng đã ngủ cũng phải giật mình tỉnh giấc.
Tuy rằng bên phía thành nam cách đại trạch Vương gia ở thành bắc khá xa, nhưng bọn họ vẫn nhìn thấy được trận hỏa hoạn này.
Triệu Kim cười nói: “Đây chắc chắn là sản phẩm của đám người Tô cô nương làm ra.”
“Trước đó ta còn lo lắng, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này, người trong đại trạch Vương gia bây giờ chắc đang bận rộn dập lửa, có lẽ không còn tâm trạng để mắt đến đám người Tô cô nương nữa rồi.” Tiền Ngân cũng nói vào.
“Cũng chưa chắc.” Triệu Kim nhíu mày nói: “Cả huyện Lâm Khâu có hơn một vạn quan binh, việc dập lửa cũng không cần quá nhiều người, cho nên lúc này có lẽ họ đã bắt đầu lục soát toàn thành rồi, phải bắt được đám người Tô cô nương.”
Nghe vậy, Tiền Ngân cũng nhíu mày thật chặt, nhưng vẫn lạc quan nói: “Với bản lĩnh của Tô cô nương, chắc chắn có thể thành công chạy thoát đi, nhưng nếu như lục soát toàn thành, e rằng không bao lâu nữa sẽ lục soát đến chỗ chúng ta rồi.”
“Những gì nên thu dọn chúng ta đều làm cả rồi, đám người Đại Quang và Đại Sinh cũng đều đã rút lui, sẽ không có chuyện gì đâu.” Triệu Kim nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play