Nhưng bọn họ cũng không làm được gì, chỉ có thể bị nhốt ở trong phòng lẳng lặng chờ đợi tin tức.
Mà sau khi quân Phá Giáp khử trùng cho toàn thôn xong, lại nhiều lần dặn dò mọi người trong thôn đóng cửa không được ra ngoài, rửa tay thường xuyên, khi sử dụng cồn khử trùng nghiêm cấm đứng gần lửa.
Vào lúc nhóm người quân Phá Giáp đang cố gắng, Tô Lãm Nguyệt bên này cũng đang khám bệnh cho Trương Nhị Lực.
Mặc dù Trương Nhị Lực vẫn còn ý thức nhưng hắn đã bắt đầu sốt cao.
Tô Lãm Nguyệt đang hỏi hắn quá trình phát bệnh cụ thể.
Hắn trả lời: “Trên đường trở về thôn, ta có hơi không khỏe nhưng cũng không quá nghiêm trọng. Mà khi đó chúng ta còn đang lên đường, mặc dù có bầy sói hỗ trợ nhưng không có nghĩa là không có nguy hiểm. Ta sợ mình sẽ ảnh hưởng đến lộ trình, cho nên đã nhịn không nói ra. Mà sau khi trở về nhà, các triệu chứng đó cũng không nặng mấy, hơn nữa trong thôn còn có một đống việc cần phải xử lý, cho nên ta cũng không để tâm quá nhiều.”
Trương Nhị Lực hồi tưởng lại, thì chỉ muốn giết chính mình: “Nhưng ta không hề nghĩ đến căn bệnh ta mắc phải lại là dịch bệnh, Tô cô nương, ta là tội nhân!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play