Vì chút ân huệ này mà vứt bỏ cơ hội sống sót sau này, mọi người chắc chắn không dám.
Tô Lãm Nguyệt thấy mình ra oai đã đủ, liền nói: “Đương nhiên nếu các ngươi làm tốt, bên ta sẽ đảm bảo trả đủ lương thực cho các ngươi.”
Đối với việc này, mọi người đều tin tưởng.
Ngày hôm qua khi những người khác ký kết khế ước bán thân nhận lấy lương thực về, bọn họ cùng những người vây xem khác đều sợ đến ngây người.
Bọn họ vốn tưởng rằng lương thực Tô Lãm Nguyệt cho là hạt kê, nhưng lại không ngờ tới lại là loại gạo trắng tinh kia, loại gạo này với giá lương thực hiện tại, một cân phải đến trăm văn tiền.
Có thể dùng loại gạo đắt như vậy thanh toán tiền công cho bọn họ, có thể thấy được Tô cô nương thật sự không thiếu tiền, cũng không thiếu lương thực.
Tô Lãm Nguyệt suy nghĩ một chút, thấy bản thân đã nói hết những điều cần phải nói thì để cho bọn họ đi xuống bắt đầu bận rộn với công việc của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT