Vừa nói, Triệu Minh Diệp vừa bày ra vẻ mặt khó tin nhìn Tô Lãm Nguyệt: “Nói thật, Ngay từ lúc đầu tiên ta tỉnh lại nhìn thấy ngươi, ta còn tưởng rằng mình nhìn thấy được yêu tinh ở trong núi hoặc là quỷ quái trong U Lâm, nói chung ta nghĩ rằng không thể là người sống được.”
Tô Lãm Nguyệt nghe vậy, cũng bất giác bật cười.
“Khó trách lần đầu tiên ngươi nhìn thấy ta lại có phản ứng lớn như vậy, còn khiến mình sặc đến như thế, chắc là bị dọa sợ rồi.”
Triệu Minh Diệp: “...”
Cũng hoàn toàn không phải như vậy.
Lúc ấy hắn bị sặc chủ yếu vẫn do hắn ăn nói linh tinh trong lúc mơ mơ màng màng, đúng lúc bị người khác nghe được, thật sự là vô cùng xấu hổ.
"Nếu như có rắn, côn trùng, chuột, kiến thì đã có bao thuốc của Tô cô nương, còn có tinh dầu gió." Triệu Minh Diệp cũng không muốn xấu hổ thêm một lần nữa, vội vàng chuyển chủ đề nói sang chuyện khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT