“Còn khóc nữa, ta sẽ đau lòng chết mất.”
Tiêu Hành gật đầu: “Ừm.”
"Nguyệt Nguyệt phải bôi thuốc." Hắn cẩn thận kéo tay Tô Lãm Nguyệt.
“Được, trở về ta sẽ bôi thuốc.”
Mặc dù con trâu đã chạy nửa canh giờ nhưng phần lớn thời gian nó đều xoay vòng tại chỗ.
Cho nên lúc này, Tô Lãm Nguyệt và Tiêu Hành cách chỗ đàn trâu vừa uống nước cũng không xa lắm.
Tô Lãm Nguyệt và Tiêu Hành dẫn con trâu theo quay lại tìm đàn trâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT