Thần Thần tuy rằng còn nhỏ tuổi nhưng đã trải qua chạy nạn nên cậu nhóc biết đồ ăn trân quý như thế nào.
Cậu nhóc lo lắng sau khi trứng gà không nở ra gà con thì trứng gà sẽ hỏng, như vậy chính là chà đạp thức ăn.
Sau khi nghe cậu nhóc nói xong, trong lòng Tô Lãm Nguyệt thoáng run rẩy.
Nàng xoa đầu Tiểu Nãi Bao, nói: “Cảm ơn Thần Thần đã quan tâm tỷ tỷ như vậy, biết đau lòng cho tỷ tỷ. Hơn nữa Thần Thần còn biết không thể lãng phí thức ăn. Thần Thần hiểu chuyện như vậy, tỷ tỷ rất vui mừng.”
Tiểu Nãi Bao được khen, một khuôn mặt nhỏ nhắn bất giác đỏ bừng nóng ran.
Tô Lãm Nguyệt mỉm cười lại xoa đầu của cậu nhóc, sau đó tiếp tục nói: “Nhưng khi Thần Thần đau lòng cho tỷ tỷ thì tỷ tỷ cũng hy vọng Thần Thần vẫn sẽ luôn vui vẻ, không buồn không lo. Cho nên sau này Thần Thần gặp phải chuyện gì khó xử, đệ phải nói thẳng cho tỷ tỷ biết được không?”
“Chúng ta là người thân nhất của nhau, Thần Thần không cần phải lo lắng gì về tỷ hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT