Sau khi quan sát xong xuôi, Trương Đại Lực bất giác cảm thán: “Tô cô nương thật sự phán đoán như thần.”
Tô cô nương nói, lúc trước khi nàng thử thăm dò lưu dân có ăn thịt người hay không, Ngô lão đã nói: “Chúng ta là người, không phải dã thú, chỉ có dã thú mới ăn thịt người.”
Khi đó nàng đã có thể nhìn ra phẩm chất của Ngô lão.
Cho nên dựa vào cách Ngô lão làm người, ông ấy nhất định sẽ không vì hiềm khích lúc trước mà thu nhận Triệu Tiểu Xuyên, thật sự đúng là nhận rồi đây.
Tô cô nương còn nói Ngô lão không chỉ tự bản thân ông ấy biết ơn muốn báo đáp mà còn có thể khuyên Triệu Tiểu Xuyên cũng giống như ông ấy, kết quả thật đúng là như vậy.
Người thì khai hoang, có người xây nhà, cũng có người làm thủ công mỹ nghệ kiếm tiền, nhưng sau khi suy nghĩ nhiều lần, Tô Lãm Nguyệt vẫn cảm thấy quá ít người.
Trước thư án, nàng nhẹ nhàng gõ đầu ngón tay xuống mặt bàn gọi: “Đội hộ vệ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play