Ngay từ đầu, họ còn đang ở đây vui sướng khi biết được trại Hùng Sư đã bị đánh bại.
Trong nháy mắt những niềm vui ấy đã tan biến đi mất.
Dường như tất cả mọi người đều cảm giác mình vừa mới ra khỏi hang sói, lại sắp phải vào miệng hổ.
Tô Lãm Nguyệt cũng không giải thích gì thêm nữa, để Trương Đại Lực và Trương Nhị Lực đưa hết tất cả người ra ngoài xong, mới dò hỏi: “Đã lục soát hết tất cả rồi?”
"Lục soát xong rồi, chỉ tìm được một vại hạt kê, ta nhìn qua thấy vẫn chưa lột vỏ, vốn tưởng rằng có thể để làm hạt giống, kết quả vừa lật xuống phía dưới, ngoại trừ tầng trên thì số hạt kê phía dưới đều mốc meo hết rồi, căn bản không thể dùng làm hạt giống được." Trương Đại Lực nói với vẻ tiếc nuối.
Tô Lãm Nguyệt gật đầu: “Hạt giống lương thực thì về sau lại nghĩ cách khác, không cần vội, còn có cái gì khác không?”
"Còn lại đều là một ít đồ vật không đáng giá, thứ duy nhất có ích chính là ở chỗ bọn họ có rất nhiều nông cụ, đoán chừng cộng thêm cả của thôn chúng ta, vừa vặn đủ phân chia cho tất cả người của trại Hùng Sư." Trương Đại Lực trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT