“Má nó! Muốn lên thì nhanh cái chân lên! Đừng có đứng chắn giữa cửa như thế!”
Gã mặc áo ba lỗ đen gắt lên, giọng the thé, khó nghe đến chói tai. Hắn giơ tay đẩy mạnh Chung Điển sang một bên. Chung Điển không kịp phản ứng, suýt nữa thì ngã lăn xuống đất.
Nhưng gã mặc áo ba lỗ đen chẳng buồn nói xin lỗi, còn ngang ngược: “Có chết thì chết một mình, đừng kéo theo người khác!”
“Anh Trương, đợi tụi em với!”
Ba tên đàn em nhanh chóng theo hắn lên tàu.
Tên thấp nhất nhìn khá thô kệch, hai tên còn lại cao ngang nhau, một tên có hình xăm kín tay, tên kia dù là con trai nhưng lại để tóc dài. Bốn gã đàn ông, nhìn từ gương mặt đến hành động đều cho thấy chúng không phải người đàng hoàng.
Thật ra, bọn chúng chẳng phải loại người tốt đẹp gì, đặc biệt là tên cầm đầu tên Trương Tuấn. Hắn từng ngồi tù vì tội cướp giật và lừa đảo. Ra tù chưa được bao lâu, hắn lại kéo theo vài tên đàn em đi thu tiền bảo kê, dọa nạt mấy kẻ yếu thế sống lay lắt.
Hôm nay suýt chút nữa bị cảnh sát tóm, may mà thế giới tự nhiên rối loạn… Loạn thế là thứ môi trường hoàn hảo cho đám người sống không cần đạo đức như bọn chúng. Cũng vì vậy, Trương Tuấn ngày càng ngang ngược, lộng hành, coi trời bằng vung.
Tuy nghiện Internet, nhưng Triệu Phi Cốc vẫn là một công dân biết tôn trọng pháp luật. Nhìn thấy hành vi thô lỗ kia, cậu ta cau mày, lẩm bẩm bằng giọng đầy bất mãn: “Loại người gì vậy? Đụng người ta mà không thèm xin lỗi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play