Một giọng nói ôn nhuận bất chợt vang lên: “Là ta.”
Mấy ngày không gặp, dung sắc Tào Lan thoáng lộ vẻ mệt mỏi, nhưng gương mặt thanh tú lịch lãm chẳng hề thay đổi, ánh mắt nhìn Thẩm Linh Thư nhiều hơn vài phần dịu dàng.
Thẩm Linh Thư khẽ thở phào, nhưng lại nhìn quanh bốn phía, xác nhận không ai thấy, mới nghi hoặc hỏi: “Nghe nói Thái tử điện hạ đến, sao tiểu hầu gia không ra tiếp khách?”
Ánh mắt Tào Lan sáng rực, theo bản năng tiến lên vài bước, nhưng rồi đột nhiên dừng lại, như thể đang kiềm chế hành động của mình.
Lần đầu tiên, lời nói của hắn thiếu đi phong thái quân tử thường ngày: “Ta nghe hạ nhân nói ngươi đến phủ, liền tìm cớ thoái thác để ra đây. Ta… ta muốn gặp ngươi…”
Chữ “ngươi” thay vì “Thẩm cô nương” đã lộ rõ ý tứ.
Thẩm Linh Thư nghe lời này, đôi mắt hạnh khẽ run, tựa như mặt hồ yên ả nổi lên gợn sóng, gương mặt trắng nõn thoáng ửng hồng, nhuộm vẻ kiều diễm của thiếu nữ.
Nàng cắn môi, không biết nên đáp lời ra sao. Đôi mắt long lanh ngượng ngùng cúi xuống.
Thải Nhân hiểu ý, lặng lẽ lui ra, đi đến hành lang gấp khúc để thông khí.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT