Trong một thiền viện nằm sau núi chùa Thanh Vân, trước cửa có đạo đồng canh gác, ánh mắt sắc bén, khác xa vẻ ngoài của những vị tăng nhân bình thường. Chẳng bao lâu, một thiếu niên vận huyền y, tay cầm kiếm bước vào sân. Đạo đồng nhận ra người đến, cung kính chắp tay hành lễ rồi mở cửa.
Vận Trình Bộ ngồi bên cửa sổ, đôi mắt lạnh lùng ánh lên tia mưu tính, dừng lại trên người vừa tới. “Sớm an, Nhị điện hạ.”
Kỳ Yến đảo mắt nhìn quanh gian phòng, môi mỏng lạnh lùng, ẩn chứa chút không vui. “Người mà bổn điện muốn đâu?”
Vận Trình Bộ khẽ cười, đứng dậy, thân hình thon dài tiến đến trước mặt Kỳ Yến, thờ ơ nói: “Điện hạ vội gì? Người đã nằm trong tay ta, lẽ nào còn chạy được?”
Kỳ Yến cười nhạt, giọng châm biếm: “Không ngờ xa cách hai năm, ngươi vẫn cái đức hạnh ấy. Bổn điện hiểu vì sao Đại Nghiệp Thái tử là Lục Chấp, chứ không phải ngươi. Nếu ta là Gia Nguyên Hoàng đế, cũng quyết chẳng để ngươi kế vị.”
Sáng nay Kỳ Yến vừa đến Thượng Kinh, Vận Trình Bộ đã tìm đến. Trước đây ở biên cương giao chiến, hai người từng đối đầu, Vận Trình Bộ biết bí mật của hắn, cũng biết Kỳ Yến lần này đến là để tìm một cô nương. Hai bên thỏa thuận: Vận Trình Bộ muốn ngọc bội, Kỳ Yến muốn người. Giờ Vận Trình Bộ đã lấy được ngọc bội, nhưng lại không giao người, quả đúng là bản tính khó đổi.
Vận Trình Bộ bị lời hắn châm chọc, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cảm giác tự ti trong lòng dần trỗi dậy, ánh mắt trầm xuống. Hắn là con của một cung nữ, vừa sinh ra đã mất mẹ, được nuôi dưới danh nghĩa Thục phi. Trước tám tuổi, trên người hắn không có lấy một chỗ lành lặn, ngay cả thái giám cũng dám giẫm lên mặt hắn mà mắng: “Đồ hạ tiện, đến Thánh nhân còn bỏ rơi ngươi, ngươi còn giả vờ cao quý cho ai xem?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play