Lục Nguyệt Lăng cảm thấy áp lực dâng lên, trái tim như muốn vỡ òa khi nghe Kỳ Thời An thốt ra những lời ấy. Nàng lập tức vung tay, tát mạnh vào mặt hắn. Đôi mắt đẹp của nàng ngấn lệ, môi còn run rẩy vì hơi thở dồn dập, giọng nói run run: “Kỳ Thời An, ngươi làm sao dám!”
“Ta làm sao không dám?” Kỳ Thời An nhận cái tát mà mắt chẳng hề chớp, ngược lại càng siết chặt tay nàng, đầu gối kẹp lấy đôi chân ngọc, ép nàng vào góc xe. Băng gạc vừa thoa thuốc vì động tác thô bạo của hắn mà tuột xuống, để lộ vết thương đỏ ám muội.
Ngón tay hắn chạm vào đôi môi nàng, nơi bị hắn cắn đến rỉ máu, giọng khàn khàn, mang theo dục vọng kìm nén: “Công chúa năm đó đã bỏ gì vào chén rượu của thần?”
“Vậy điện hạ làm sao dám?”
Đêm đen dày đặc, mưa trút như thác, tia chớp bạc xé ngang trời, chiếu lên bóng dáng hai người quấn quýt trong xe ngựa. Hắn công thành đoạt đất, chiếm thế thượng phong, còn nàng thì cửa thành thất thủ, từng bước thối lui.
Chuyện cũ bị khơi lại, Lục Nguyệt Lăng mắt hạnh ngân ngấn lệ. Nàng không muốn nhắc đến quá khứ, càng không muốn thừa nhận những lần vứt bỏ tự tôn để cầu xin một nam nhân, người chẳng màng đến nàng, chẳng cần nàng.
Giọng nàng run rẩy, mang theo sự cắn răng: “Ngươi thả ta ra! Ngươi dám phạm thượng, bổn cung sẽ đưa ngươi vào ngục Hình Bộ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT