Số lương thực kia vốn thuộc về nhà bọn họ, bên nhà cũ kia muốn kia tiện nghi sao, đừng có mơ.
Ông Sơn Thúc đã nói hết những gì phải nói, sau đó liền bắt đầu chia lương thức.
Ông ấy đã giao việc chủ trì chia lương thực cho đại đội trưởng Đại Minh, nên ông ấy cũng không tham dự vào nữa. Ông ấy là bí thư chi bộ, tham gia vào chuyện chia lương thực làm gì, vậy nên luôn giao cho đại đội trưởng.
Ông nội Tô làm ở đại đội kế toán, đương nhiên cũng cần phải lên chủ trì công việc phân chia lương thực, ông ấy cũng đã ghi chép rõ hết tất cả ra rồi.
Chia lương thực theo như cầu và công việc. Những người khó khăn vất vả thì không cần phải nói, đó cũng là cũng là việc kiếm lương thực, ai làm nhiều thì được nhiều thôi. Còn chia lương thực theo nhu cầu tức là lương thực được tính theo đầu người, còn với những người không đi làm việc hay vì lý do nào đó nên không thể lao động thì sẽ được tính theo kiểu này, nhưng nhiều hay ít thì chưa biết được, có thể chỉ đủ lấp đầy dạ dày, nhưng cũng có thể không đủ.
Muốn có nhiều lương thực hơn, vậy cũng chỉ có thể đi làm việc nhiều hơn, kiếm được nhiều lương thực hơn. Mấy đứa nhóc Tô Kiến Quốc cũng đi vào đội làm việc, vì cũng có kiếm được lương thực, vậy nên khi phát lương thực thì cũng được nhiều hơn.
Lương thực mỗi mùa chia một lần, hoặc chia thành hai lần như năm nay, mấy thứ lương thực này, nếu như không cố gắng làm việc thì làm gì được gì chứ? Lương thực không đủ ăn, cũng chỉ có thể chịu đói, hoặc là mình dùng tiền đến hợp tác xã cung ứng và tiếp thị mua, nhưng muốn mua cũng cần phải có phiếu lương thực, không phải có phải là mua được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT