Tô Cần chợt cảm thấy vui vẻ nhẹ nhõm, đưa tay lên chạm vào đầu đứa con trai nhỏ của mình. Cơ thể của thằng bé không tốt, nhìn trông yếu ớt, sau khi tách hộ chỉ mong sao có thể nuôi dạy con trai mạnh mẽ hơn. Anh ấy nói: “Con cùng mẹ đến bệnh viện đi, ba còn có hai anh trai của con"
Nếu nhiều đồ quá mà không xách được, vậy thì mua ít đi, mua một số thứ cần thiết, còn những món đồ khác chờ có thời gian sẽ mua sau, đương nhiên, có thể trở lại huyện, và cũng có thể quay lại thị trấn.
Tô Kiến Dân chớp mắt, suy nghĩ nghiêm túc như một cậu bé đã trưởng thành, sau đó gật đầu: “Vậy con sẽ đi với mẹ, lúc nào ba cần, con sẽ giúp một tay." Cậu ấy vừa nói vừa vỗ ngực.
Mọi người đều bật cười trước biểu cảm và hành động của cậu ấy, kể từ khi tách hộ, tính tình của Kiến Dân trở nên hoạt bát hơn rất nhiều, Tố Cần nghĩ rằng ngôi nhà này tách ra cũng đáng, mọi người trong nhà anh ấy đều nở nụ cười trên môi.
Lục Tư Hoa đưa con trai và con gái đi về phía Bệnh viện nhân dân Huyện.
Bệnh viện nhân dân Huyện nằm cạnh chợ rau ở khu phía Đông, một nơi rất náo nhiệt, họ phải mất nửa tiếng đồng hồ để đến đó.
Chẳng mấy chốc, Lục Tư Hoa đã xếp hàng lấy số và chờ Vãn Vãn được điều trị.
Lúc này, Tô Văn Văn không buồn ngủ chút nào, trong lòng cô bé rất hưng phấn.
Về phần xương tay của mình, cô bé không quá lo lắng, khả năng hồi phục của trẻ con rất tốt, lúc đầu thì hơi đau chút, nhưng bây giờ thì không còn cảm giác nữa, chỉ là nhìn trông xấu xí, khiến ba mẹ lo lắng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play