Bao nhiêu năm nay cậu nhóc đều để trong mắt, ba cậu nhóc quá thật thà chất phác, mà bác cả lại quá gian manh, nên ba rất dễ bị thua thiệt.
Kiến Hoành làm người quá ích kỷ, nhưng sự ích kỷ này có thể lợi dụng được.
Xem đi, chẳng phải lợi dụng được rồi sao, chơi cho nhà bác cả một vô.
“Kiến Quốc, còn không mau đến ăn cơm!” Bên phía nhà cậu nhóc vang lên tiếng gọi của Tô Cần, Tô Kiến Quốc nghe được thì đương nhiên người của nhà bác cả cũng sẽ nghe được.
Tô Kiến Hoành liên tục nhìn ra ngoài, cậu ta lại nhớ đến những món ngon kia rồi. Cái bánh kia quả thực rất ngon, ăn vào khiến cậu ta muốn chảy cả nước miếng. Cậu ta càng nghĩ thì càng không nhịn được, muốn đến nhà chú hai kiếm chút gì ăn.
“Con đi qua chỗ chú hai kiếm đồ ăn." Tô Kiến Hoành nói xong thì người đã chạy ra bên ngoài.
Lưu Chiêu Đệ cũng không ngăn cản cậu ta, ngược lại cười híp mắt nói: “Đi đi, tốt nhất là mang gì đó về đây, mẹ và ba con vẫn chưa ăn no"
Tô Kiến Hoành nói: “Đợi con ăn no rồi tính tiếp." Còn mang về cho bọn họ hay không thì để nói sau. Dù thế nào thì cũng phải chăm sóc bụng mình cho no trước đã.
Nhà con trai thứ hai, Tô Kiến Quốc đang ngồi ở đó xoa bụng cười khà khà, Tô Cần và Lục Tư Hoa hỏi, nhưng cậu nhóc chỉ nháy mắt chứ không nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play