Lòng cậu ấy mềm nhũn đến rối tinh rối mù, đưa tay muốn ôm lấy cô bé.
Tô Văn Văn đã được Lục Tư Hoa thay tã, trên người thơm tho sạch sẽ.
Ngửi mùi sữa trên người cô bé, trái tim hoảng loạn của Trình Kiêu cuối cùng mới có thể bình ổn.
Tất cả những gì xảy ra ngày hôm qua khiến cậu ấy sợ hãi, cậu ấy cho rằng Vãn Vãn sẽ bị sói ăn thịt. Nhưng nhắc tới cũng thật kỳ quái, hai con sói này lại không ăn thịt cô bé mà lại tha đi không biết là muốn làm gì.
“Vãn Vãn tỉnh rồi à?” Vừa đúng lúc Tô Kiến Binh đi vào phòng, thấy Trình Kiêu âm Vãn Vãn chạy ra ngoài, gọi: “Mẹ, Vãn Vãn tỉnh rồi, đói bụng muốn b.ú sữa"
Khuôn mặt lạnh lùng của Trình Kiêu càng lạnh hơn, xụ mặt, rất thối, chỉ thấy Lục Tư Hoa đã vào phòng, cùng đi vào không chỉ có Tô Kiến Binh, còn có Tô Cần và Kiến Quốc, Kiến Dân.
Đón Vãn Vãn từ tay Trình Kiêu, Lục Tư Hoa vào trong phòng, cởi bỏ áo n.g.ự.c cho cô bé bú.
Nhiệt độ trong tay Trình Kiêu đã tản đi, cậu ấy vẫn còn duy trì tư thế ôm, bị Kiến Quốc Kiến Binh kéo ra khỏi phòng, khuôn mặt của cậu ấy vẫn thối như cũ.
Tô Cần đang chuẩn bị đi thôn Thủy Vũ mời người xây bếp, chợt nghe thấy tiếng Kiến Binh gọi thì không đi nữa, con gái quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT