Tô Vũ Đình bị dọa phát sợ núp ở trong n.g.ự.c của bà nội Tô, dọa đến mức khóc càng thêm lớn tiếng.
"Không được khóc, khóc nữa tao đánh gãy chân mày!"
Tô Vũ Đình lại bị dọa đến mức ngậm miệng lại, cô bé còn nhỏ tuổi có một cảm giác nếu như cô bé tiếp tục khóc, người này sẽ đánh cô bé thật.
Trẻ con trời sinh đã có một bản lĩnh tránh nặng tìm nhẹ, Tô Vũ Đình càng có thêm loại trực giác này, co lại chặt hơn, không dám thở mạnh.
Bà nội Tô đang muốn mắng chửi người lại nghe thấy Trình Kiêu đập một gậy vào tường, làm cho cây gậy gãy ra một đoạn: "Nếu như Vãn Vãn có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho các người đâu. Đừng tưởng các người là người thân của Vãn Vãn, tôi cũng không dám làm gì các người!"
Tiếng mắng sắp thốt ra khỏi miệng của bà nội Tô kia bị bà ta cứng đờ nuốt ngược vào, ánh mắt của Trình Kiêu quá làm người ta sợ hãi.
Bà ta nhớ đến tình cảnh nửa năm trước bà ta ném Tô Văn Văn đi, lúc ấy gặp Trình Kiêu ở nửa đường, cậu ấy cũng trừng mắt nhìn bà ta như bây giờ, suýt nữa thì đánh bà ta. Thật sự chỉ thiếu một chút, nếu không phải sau đó nghe thấy âm thanh sói tru hấp dẫn cậu ấy, cậu ấy thật sự sẽ đ.ấ.m vào người bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT