Nếu nói một câu “Bạn gái cậu à?” của Thẩm Phong đã khiến Hề Trì bắt đầu nghi ngờ và tự hỏi về những ký ức mình đã đánh mất, thì câu “hai người đã bên nhau từ thời cấp ba” của Trương Chiêu Sơn lại chẳng khác nào mở tung toàn bộ những điều hắn đã quên, đem tất cả bày ra ngay trước mắt hắn.
Hề Trì còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, theo bản năng đã muốn hỏi thêm nhiều điều hơn ——
Hàng mi hắn rũ xuống, thái độ gần như khiêm tốn, khách khí: “Sau kỳ thi đại học tôi bị bệnh, từng nằm viện một thời gian ở Nghi Thành.”
Câu nói này rõ ràng chẳng liên quan gì đến lời Trương Chiêu Sơn vừa nói, nhưng não người ta luôn có xu hướng tự động kết nối mọi manh mối mình biết được ——
—— hay còn gọi là "tự động não bổ".
Vì thế, bạn học Trương Chiêu Sơn lập tức lộ vẻ như vừa ngộ ra chân tướng: “Bảo sao lúc họp lớp, nhìn Trần Tinh Nhiên có vẻ buồn bực không vui. Thì ra là cậu bị bệnh, phải đến Nghi Thành điều trị à. Hồi đó tụi mình còn đoán già đoán non, tưởng hai người cãi nhau rồi chia tay cơ đấy. Ha ha ha, coi cái miệng tôi kìa…”
Đang nói dở, hiệu trưởng đã bước tới, chuẩn bị trao huy chương và cúp cho ba người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play