Triều đại nhà Sở, tại một thôn trang nhỏ xa xôi.
Dù rằng hiện nay phần lớn bá tánh đã có thể an cư lạc nghiệp, nhưng vẫn luôn có những nơi dung chứa những đứa trẻ mồ côi không cha không mẹ, lại không cách nào cung cấp cho chúng điều kiện sinh tồn đủ an toàn.
— Thôn Đại Oa chính là một nơi như vậy.
Hoàng hôn buông xuống, một đám trẻ lang thang líu ríu chạy qua đường, tiện tay còn nhanh như chớp "cuỗm" mất mấy cái bánh bao ở tiệm.
Giữa tiếng chửi ầm ĩ của ông chủ tiệm bánh bao, lũ trẻ chạy vào một con hẻm nhỏ hẹp, xúm xít quanh một đứa bé khác, rồi móc hết tiền đồng trên tay đưa cho nó.
Đứa bé kia trông chừng bảy tám tuổi, quần áo trên người rách bươm, nhưng gương mặt lại vô cùng trắng trẻo. Đặc biệt là đôi mắt hoa đào kia, vừa lanh lợi lại vừa mang nét ngây thơ, trông vô cùng đáng yêu.
“Một văn, hai văn, ba văn… Hôm nay tổng cộng xin được ba mươi văn, ta lấy sáu văn, còn lại các ngươi chia đều, mỗi người ba văn.” Đứa bé tính toán đâu ra đấy, rất nhanh đã chia số tiền trong tay thành chín phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT