Kể từ khi Thịnh Trạch biết thân phận của Tô Linh, gặp lại cậu, anh liền có chút cảm giác “gần quê thêm sợ”.
Ví dụ như lúc này, hai người chạm mặt.
Tô Linh thoải mái hào phóng giơ tay chào hỏi: “Hi.”
Thịnh Trạch đột nhiên giật mình, hoảng loạn quay người đi, bắt đầu nhìn trời nhìn đất xem bồn hoa.
Khóe miệng Tô Linh giật giật: “…Anh không sao chứ?”
Bóng dáng Thịnh Trạch co rúm lại một chút, tai, lỗ tai đỏ bừng.
Tô Linh: ??!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT