Bây giờ còn chưa gả vào nhà mà đã tỏ thái độ như thế, rước về rồi chẳng phải còn khổ hơn nữa hay sao?
Ngay lúc này, Ngô Dung đổi hẳn cách nhìn về Lục Dao, còn Lục Dao thì bực bội, không hiểu sao cô lại bị thay đổi thái độ một cách đột ngột như vậy.
Ở hành lang bệnh viện, Tưởng Thanh Vân nhìn vợ mình với vẻ mặt khó chịu, trong lòng cũng rất ngột ngạt.
“Anh phải nói gì đi chứ, đứng đó không nói tiếng nào là sao? Nếu Lỗi Lỗi xảy ra chuyện gì thì chúng ta phải làm sao? Lạc Lạc thì tôi đã đưa đến nhà mẹ tôi rồi, nhờ mẹ chăm sóc thằng bé một thời gian.”
Vợ của Tưởng Thanh Vân là người thành phố, tên Cổ Phương, cũng làm công nhân trong nhà máy. Hai người quen nhau vì cùng làm việc trong một nhà máy.
Tưởng Thanh Vân trầm ngâm một lúc, ngẩng đầu định nói rồi lại thôi.
“Vợ à, chuyện này anh thấy không ổn. Dù sao chúng ta đều có học hành, Lỗi Lỗi chỉ bị bệnh thôi, đưa đến bệnh viện chữa là được. Còn chuyện em muốn đi tìm đại sư anh nghĩ không nên lắm. Không phải tiền bạc mà mê tín dị đoan vốn là sai. Chúng ta không phải người mê muội, hơn nữa em cũng biết tính mẹ như thế nào rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play