Người đàn ông vừa nói xong thì không dám nhìn thẳng vào Phó Hàn Tranh nữa, chỉ cúi đầu nhìn ông lão nằm trên mặt đất rồi hỏi:
“Ông ơi, ông có sao không?”
“Chân tôi đau lắm.” Ông già đáp, phối hợp trả lời một cách rõ ràng.
“Đau chân ạ? Vậy ông có muốn đi bệnh viện khám không?” Người đàn ông hỏi, vừa nói vừa lén nháy mắt ra hiệu với ông lão.
Lục Kiều nghe vậy chỉ biết cạn lời: người đàn ông này xem người khác như kẻ ngốc à? Anh gì ơi, nháy mắt thì cũng đừng có quá lộ liễu như vậy chứ!
Cận Vĩ Quốc cũng lặng người, trước giờ lái xe anh ta chẳng hề đụng ai nhưng giờ thì anh ta đã nhận được một bài học rồi — lần sau nhất định sẽ tuân thủ luật giao thông, làm một công dân gương mẫu.
“Không, không cần đi bệnh viện.” Ông lão lắc đầu rồi nói tiếp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play