“Khụ khụ, mạo muội đến đây quấy rầy rồi, tôi tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là Tô Chấn Hưng, tôi và Lục Kiều có quen biết, biết anh Lục đang nằm viện nên đến đây thăm hỏi một chút.” Tô Chấn Hưng chủ động lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Lý Thúy Hoa nghe thấy Tô Chấn Hưng nói thế thì bỗng nhiên trong đầu chợt nảy số, cười cười rồi lên tiếng nói: “Có phải cậu là cái người mà Lục Kiều nói bị cướp túi xách không?”
Tô Chấn Hưng: “…?”
“Hôm qua tôi đã nghe Lục Kiều nói rồi, cậu cũng khách sáo quá, Lục Kiều giúp cậu đuổi theo lấy lại túi xách là chuyện nên làm, cậu cho nhiều thù lao như vậy, hôm nay còn cố ý đến đây, thật sự là khách sáo quá.”
Tô Chấn Hưng là người làm ăn đương nhiên đầu óc rất nhanh lẹ, nghĩ một cái đã hiểu được chuyện này, anh ta cười cười trả lời: “Ha ha, đúng vậy, là tôi, là tôi.”
“Ôi, lại đây lại đây, ngồi xuống nói chuyện.” Sau khi biết đối phương thì Lý Thúy Hoa nhiệt tình hẳn lên.
Nhìn dáng người thon dài của đối phương, bỗng nhiên Lý Thúy Hoa âm thầm cảm thán một câu: quả nhiên là đàn ông thì không thể quá trắng được, nhìn vị này mà xem, dáng người cao khoảng một mét tám thế mà đuổi theo lấy lại cái túi xách mà cũng không đuổi được, còn phải nhờ Lục Kiều giúp đỡ. Người trong thành không làm việc nên thân thể yếu đuối, tìm đàn ông phải tìm người có thể làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT