Bên này, khi Phó Hàn Tranh kéo chăn ra, đầu óc anh trống rỗng trong một khoảnh khắc, hỏa khí toàn thân dồn hết về một nơi.
Lúc này, cô gái nhỏ trong chăn không còn mặc bộ đồ ngủ tơ tằm màu đỏ như trước, mà là một chiếc áo lót xanh quân đội – chiếc áo của chính anh.
Chiếc áo lỏng lẻo khoác lên người cô trông hơi rộng, cổ áo hé mở để lộ làn da trắng ngần, cái cổ mảnh mai dường như phát sáng dưới ánh đèn. Trước hình ảnh đầy kích thích ấy, ánh mắt Phó Hàn Tranh tối lại, yết hầu khẽ trượt lên trượt xuống.
Anh đưa tay ôm lấy thân hình mềm mại vào lòng. Khi ấy, Phó Hàn Tranh chợt phát hiện vợ mình không hề gầy, thậm chí còn rất “có da có thịt”, mà lại là ở đúng những nơi cần có.
Đêm ấy sóng tình cuộn trào, tiếng rên rỉ ngượng ngùng vang vọng trong phòng. Bên ngoài, trăng cũng phải nấp mình sau làn mây.
Sáng hôm sau, khi Lục Kiều mở mắt, mặt trời đã lên cao. Ánh nắng vàng rực xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng.
Cô khẽ rên một tiếng, cố gắng nhấc tay lên xoa xoa vùng eo đã mất hết sức lực, trong lòng không ngừng mắng chửi Phó Hàn Tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play