Lục Kiều nhìn ba người đàn ông đi từ ngoài vào thì hơi sững sờ một chút, trong lòng thầm nhủ: trùng hợp như vậy sao?
Cận Vĩ Quốc vừa vào cửa thì đã nhìn thấy chỗ Lục Kiều đang ngồi, lập tức dùng cánh tay đụng đụng Phó Hàn Tranh đứng bên cạnh, ghé đến nhỏ giọng thì thầm: “Phó Hàn Tranh, nhìn bên kia kìa!”
Phó Hàn Tranh lườm Cận Vĩ Quốc một cái, Cận Vĩ Quốc nhận được ánh mắt của đối phương thì lập tức thành thật hơn.
Phó Hàn Tranh không mù, đương nhiên cũng nhìn thấy cô gái nhỏ đang ngồi ở kia.
Phải nói là trong đại sảnh thì ai cũng chú ý đến cô, cô chỉ ngồi ở đó thôi cũng đã đủ làm người ta chú ý rồi.
Tưởng Thanh Tùng đi bên cạnh Cận Vĩ Quốc, lúc trông thấy Lục Kiều thì trong mắt lóe lên một tia sáng, chỉ có điều chỉ trong chớp mắt rồi lại mờ đi.
Tưởng Thanh Tùng do dự một chút sau đó cất bước đi đến bên chỗ mấy người Lục Kiều.
Trông thấy động tác của Tưởng Thanh Tùng, Cận Vĩ Quốc lập tức kéo Phó Hàn Tranh đi theo.
Ánh mắt của Tưởng Thanh Tùng dừng lại trên người Lục Kiều một chút rồi mới quay đầu nhìn về phía Lâm Phượng, mở miệng cười chào hỏi: “Thím ạ, thật là trùng hợp quá.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT