Ba đứa trẻ đói đến mức bụng kêu ùng ục, thân thể cũng đã kiệt sức, nhìn ngã ba đường mà chúng đã từng đi qua vô số lần, trên gương mặt mỗi đứa hiện rõ vẻ tuyệt vọng. Trong đầu bọn chúng chỉ có một suy nghĩ duy nhất: thật sự rất muốn trở về nhà.
Ngay lúc ba đứa đang đói đến mức chẳng muốn nhúc nhích thì bất chợt từ một bụi cỏ không xa vang lên tiếng động ồn ào. Ba đứa giật mình ngẩng đầu nhìn, trong lòng dấy lên nỗi hoảng sợ.
Chẳng lẽ lại xui xẻo đến vậy sao? Người ta nói trong núi này không có thú dữ mà? Nhưng những người trong làng chỉ nói không có dã thú, không có nghĩa là không hề có. Không ai dám chắc chắn, thậm chí có thể do động đất khiến thú dữ kéo đến. Chuyện như thế này đã đủ khiến chúng xui xẻo, giờ lại còn gặp thú dữ thì đúng là vận rủi không chừa một ai.
Khi ba đứa trẻ còn đang sợ hãi tột độ thì bỗng có một bàn tay từ trong bụi cỏ vươn ra. Rồi một ông cụ khoảng bảy mươi tuổi từ từ bò ra ngoài. Dường như ông ấy nhận ra ánh mắt của ba đứa trẻ, ông nhìn chúng, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn hiện lên nụ cười hiền từ.
“Ba đứa là con nhà ai vậy? Sao lại ở đây?” Ông cụ cười mỉm hỏi.
Ba đứa không trả lời ngay mà mắt dán chặt vào chiếc giỏ của ông, trong đó đầy những quả dại trông rất hấp dẫn. Còn bụng thì lại kêu ‘ùng ục’ liên hồi, tiếng kêu này khiến chúng ngượng đỏ mặt.
Ông cụ mỉm cười trong lòng, nhưng không cười thành tiếng, ông khẽ hắng giọng rồi nói: “Chà, mấy đứa chắc đói lắm rồi phải không? Nào, ăn đi, ông vừa hái trên núi xuống đây, ăn chút cho đỡ đói bụng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT