Đã hai năm trôi qua, giờ đây nhà họ Hồ ngày càng suy yếu. Hồ Lão Nhị tuyệt đối không dám đối đầu với Phó Hàn Tranh, bởi làm vậy chẳng khác nào tự tìm đến cái chết. Bàn tay cầm vô lăng của Hồ Lão Nhị thiếu mất vài ngón – đó là hậu quả của lần bị bắt cóc cách đây hai năm.
Dù vậy, Hồ Lão Nhị vẫn cảm thấy bất an, không yên tâm, nên đã quyết định liên lạc với người phụ nữ kia. Nửa tiếng sau, họ gặp nhau tại một quán trà.
Vừa nhìn thấy cô ta, Hồ Lão Nhị lập tức nói thẳng chuyện Phó Hàn Tranh đã trở về, đồng thời dặn dò cô ta tuyệt đối không được gặp gỡ Phó Hàn Tranh, càng đừng nghĩ tới những ảo tưởng viển vông.
Người phụ nữ với khuôn mặt quyến rũ nháy mắt hai lần, môi đỏ khẽ nhếch lên một nụ cười. Một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Chuyện Phó Hàn Tranh trở về, tôi biết còn sớm hơn anh đấy.”
“Hồ Lão Nhị, đừng quên chúng ta chẳng có bất cứ mối quan hệ gì nữa. À không, dù sao anh cũng chỉ là bạn trai cũ của tôi mà thôi. Nhưng bạn trai cũ như anh không có quyền sai khiến tôi, muốn tôi làm này làm kia. Anh không có tư cách quản, cũng không thể kiểm soát tôi đâu.”
“Ồ, cô vẫn còn mơ mộng hão huyền à? Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga? Mấy năm trước cô quyến rũ Phó Hàn Tranh sau lưng tôi, lúc đó anh ta có thèm đoái hoài đến cô chút nào không? Bây giờ Phó Hàn Tranh đã có Lục Kiều, cô có nghĩ mình còn cơ hội không?”
“Hiện tại, tôi không còn là tôi của ngày xưa nữa. Một người như Phó Hàn Tranh, anh nghĩ tôi không thể có được anh ấy sao?” Ánh mắt cô ta lóe lên tham vọng mãnh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play