Tống Văn phát hiện Lục Kiều đang nhìn mình chằm chằm, ban đầu còn tưởng sắc mặt mình quá khó coi nên mới khiến Lục Kiều nhìn như thế. Anh bèn hắng giọng một cái, hơi xấu hổ lên tiếng giải thích: "Khụ khụ, tối qua tôi không nghỉ ngơi được nên sắc mặt không được tốt lắm."
Lục Kiều nói: "Tống Văn, đêm nay anh đừng đi tuần tra nữa, tôi thấy sắc mặt anh không được tốt lắm. Đêm nay anh hãy nghỉ ngơi một chút, dù là cảnh sát cũng phải bảo trọng thân thể mới có thể bắt được hung thủ."
Tống Văn hơi sững sờ một chút rồi mới nhận ra mình đang được chị dâu quan tâm. Dù hai người không thân lắm, anh vẫn cười nhận sự quan tâm, ngại ngùng gãi gãi ót, đáp: "Chị dâu, cảm ơn đã quan tâm, nhưng làm ngành này mỗi khi có chuyện đều bận rộn như vậy, sao tôi có thể yên tâm nghỉ ngơi được? Chị dâu muốn về trường không? Tôi chuẩn bị về cục cảnh sát, tôi lái xe đưa chị dâu về nhé?"
Lục Kiều đồng ý: "Ừm, cũng được, tôi định về nhà, vậy thì làm phiền anh rồi."
Tống Văn lái xe đưa Lục Kiều đến cổng khu chung cư. Sau khi Lục Kiều xuống xe, anh ta định lái đi thì không ngờ Lục Kiều gọi lại: "Tống Văn, anh chờ một chút, tôi đi lên lấy thứ này xuống."
Cô nói xong, không đợi Tống Văn trả lời đã bước nhanh vào cổng khu chung cư. Tống Văn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chờ mấy phút sau, Tống Văn thấy Lục Kiều đi ra, cô đến bên cạnh xe, cách một cánh cửa, xòe tay ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT