“Chú Trương, lát nữa nếu chú nghe thấy bất kỳ âm thanh gì cũng đừng xuống xe. Cứ ở yên trong đó, đừng đi ra ngoài.” Lục Kiều nghiêm giọng dặn dò tài xế.
Tài xế họ Trương thoáng giật mình khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, rồi không hiểu sao lại khẽ gật đầu đồng ý.
Lưu Đông và Phó Quế Bình đứng bên cạnh cũng đưa mắt nhìn nhau, không hiểu tại sao Lục Kiều lại đặc biệt dặn dò tài xế như vậy. Tuy vậy, cả hai cũng không hỏi nhiều — họ luôn cảm thấy nếu Lục Kiều đã làm thế, chắc chắn là có lý do của cô.
Khi ba người xuống xe và bước vào trong công trường, bóng lưng dần khuất khỏi tầm mắt tài xế Trương. Ông ta hơi hoang mang, tự hỏi vì sao lúc nãy mình lại gật đầu? Ngẫm lại thì lúc đó cảm thấy cô gái nhỏ ấy rất nghiêm túc, cứ thế mà vô thức đồng ý… Có lẽ, trong lòng ông ta đã ngầm tin tưởng cô?
Một sự tin tưởng lạ lùng, không rõ từ đâu mà đến…
Công trường đã tạm dừng thi công, xung quanh im ắng đến lạ. Vật liệu xây dựng vẫn còn chất đống ở một góc, nhiều ống thép vương vãi dưới đất, chưa kịp dọn dẹp.
Lục Kiều đi đầu, Lưu Đông và Phó Quế Bình lặng lẽ theo sau. Trong không gian yên tĩnh ấy, chỉ còn vang vọng tiếng bước chân của ba người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play