Phó Quế Bình nâng ly nước uống một ngụm, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía Lục Kiều. Ông ta im lặng một lát rồi chậm rãi mở lời:
“Lục Kiều, nếu không có chuyện thì chú đã chẳng đến làm phiền cháu. Gần đây, một người bạn của chú gặp chút rắc rối, muốn nhờ cháu qua xem giúp.”
Ông ta đặt ly nước xuống bàn, vừa nói vừa quan sát biểu cảm của Lục Kiều:
“Dĩ nhiên, chú hiểu rõ quy củ của cháu. Chú chỉ muốn hỏi xem cháu có thể dành chút thời gian ghé qua chỗ bạn chú xem thử không?”
Phó Quế Bình biết rõ quy tắc trong nghề của Lục Kiều. Chuyện lần này, người bạn thân lâu năm của ông ta gặp phải sự việc rất kỳ quái—chỉ sau một đêm mà tài sản tiêu tan sạch sẽ. Họ là bạn bè từ thuở thiếu thời cùng nhau lăn lộn ngoài đời, nếu không phải là nghĩa tình mấy chục năm, ông ta cũng không mở miệng nhờ vả.
Phó Quế Bình cũng đã tính toán sẵn, thù lao lần này ông sẽ tự trả thay người bạn kia. Bởi hiện giờ người đó không chỉ trắng tay mà còn mang một khoản nợ lớn, lấy đâu ra tiền mà thuê người như Lục Kiều?
“Được thôi, chú xem khi nào tiện thì gọi cháu.” Lục Kiều gật đầu. Gần đây cô khá rảnh, nhận thêm một vụ kiếm chút tiền cũng tốt. Dù sao thì chẳng ai chê tiền nhiều cả. Có câu, bệnh thì đừng có, thiếu gì chứ đừng thiếu tiền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play