Cậu bé không thèm chơi nữa, vội vàng chạy vào phòng khách, ánh mắt chăm chú nhìn Lục Hoa Minh đang nói chuyện điện thoại.
“Đúng vậy, con gái ông sắp có bạn trai rồi. Vừa nãy thôi, người ta còn ôm hoa đến tận nhà tán tỉnh, mới mở cửa đã thốt lên: ‘Lục Kiều, anh thích em.’ Thật đấy ông ơi, tôi e rằng con gái ông không thể giữ được lâu đâu.” Ở đầu dây bên kia, Lý Thúy Hoa vừa than thở vừa kích thích tiếp tục nói: “Lục Hoa Minh, tất cả đều do ông cả, trước đây tôi đã thấy cậu ta có ý đồ không tốt với con gái ông, vậy mà ông lại để yên cho người ta ăn cơm trong nhà mình, chẳng phải ông đang dẫn sói vào nhà sao?”
Ăn cơm trong nhà? Dẫn sói vào nhà?
Lục Hoa Minh sững người, ông tự hỏi mình đã làm chuyện đó lúc nào, nếu biết người kia có ý đồ với con gái thì làm sao ông lại mời người ta ăn cơm được? Không nhăn mặt đã là may lắm rồi.
“Ôi, Lý Thúy Hoa, bà nói người đó là ai? Còn đến nhà mình ăn cơm nữa sao? Tôi chẳng nhớ gì cả.”
“Ông suốt ngày chỉ nhớ đến việc hút thuốc! Còn ai vào đây nữa? Chính là Phó Hàn Tranh đó, ngày ba bữa lại đến nhà ông, giúp ông chẻ củi làm này làm kia, ông còn khen người ta khoẻ mạnh, nhanh nhẹn, rồi nhiệt tình giữ người ta lại ăn cơm, đúng không? Giờ thì rõ rồi, tôi nói rồi mà, đời này không có bữa cơm nào là miễn phí, người ta làm việc xong thì ăn hai bữa cơm, cuối cùng còn định dụ dỗ luôn con gái ông.”
Lục Hoa Minh mất một lúc mới lấy lại tinh thần, nét mặt lúng túng không biết nên đáp lại thế nào. Nếu biết trước Phó Hàn Tranh có ý định dụ dỗ con gái ông, chắc chắn ông đã không cho anh bước chân vào nhà. “Áo bông nhỏ” của mình lại bị mình tự tay đưa đi rồi?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT