Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Lục Kiều khoát tay nói với kỳ nhông:
"Tao biết chuyện rồi. Từ nay về sau mày không được tùy tiện giúp người khác nữa nghe chưa? Có phải mày không nhận ra rằng sau mỗi lần giúp đỡ con người, đường vân trên người mày càng ngày càng mờ đi? Nếu mày cứ tiếp tục như vậy, mày sẽ chỉ còn là một con cá bình thường thôi, rồi có thể bị người ta bắt đem nấu canh đấy, hiểu chưa?"
Kỳ nhông không hiểu, nó lắc đầu.
Thực ra nó cũng cảm nhận được cơ thể mình đang dần suy yếu, từ khi bắt đầu giúp người, cơ thể nó ngày một mệt mỏi hơn.
Cho nên ban ngày khi gặp Lục Kiều, nó không kìm được mà muốn luôn bên cạnh cô, bởi trên người cô có một cảm giác rất dễ chịu.
Giống như lúc này, chỉ cần gần cô một chút, nó cũng cảm thấy thoải mái rất nhiều.
Kỳ nhông ngập ngừng một lúc rồi hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play