“Trời ơi, Kiều Kiều, chẳng lẽ nguyện vọng của cậu là... thế giới hòa bình à? Nhìn cậu học hành cực khổ như vậy, cứ như thể không cần mạng sống nữa vậy.” Chu Lộ đùa cợt trêu một câu.
“Không không, tớ không có mơ mộng vĩ đại thế đâu.”
“Thế mà vẫn liều đến vậy?”
“Chẳng phải người ta nói rồi sao, ai làm được thì tiến lên. Tớ chỉ đang cố gắng hết sức mà thôi. Học tập là vì điều gì chứ? Nhỏ thì là để sau khi tốt nghiệp tìm được việc tốt, sống sung sướng hơn một chút. Lớn thì là để đền đáp đất nước, cống hiến cho nhân dân.”
Lục Kiều nghiêm túc nói tiếp: “Còn một câu như thế này, trên đời này vốn không có sự bình yên, chỉ là luôn có người âm thầm gánh vác thay bạn mà thôi.”
“Dù là quân nhân, bác sĩ, giáo viên, ngành nghề nào cũng phải vất vả và nỗ lực. Luôn có người sẵn sàng tiến lên phía trước vì tất cả. Trong chiến tranh thì là quân nhân, trong ngành y thì là bác sĩ. Mỗi người chúng ta đều có một trái tim yêu nước, được cống hiến cho tổ quốc là điều đáng tự hào nhất.”
Phải, thế giới làm gì có sự bình yên nào từ trên trời rơi xuống, chẳng qua là vì luôn có người âm thầm hy sinh thay cho chúng ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT