Hai ngày nay Cận Vĩ Quốc nhìn ai trong bệnh viện cũng thấy nhiệt tình một cách kỳ lạ. Tiêm thuốc thì thôi đi, đằng này các y tá còn luôn miệng hỏi han Phó Hàn Tranh có muốn uống nước hay cần gì thêm không. Cái sự săn đón ấy mà, nếu không tận mắt chứng kiến, anh ta còn tưởng Phó Hàn Tranh là khách quý của bệnh viện.
Cận Vĩ Quốc thậm chí nghĩ nếu Phó Hàn Tranh có ý định đi nhà vệ sinh, e rằng mấy cô y tá cũng sẽ xung phong dìu đi cho bằng được. Đúng là phụ nữ một khi đã nhiệt tình thì chẳng khác gì sóng thần ập đến.
Tiếc rằng người ta một lòng một dạ nhưng Phó Hàn Tranh thì chẳng hề để tâm. Không thể nói là anh không biết cảm nhận, chỉ là tất cả sự dịu dàng của anh đều đã dành trọn cho cô gái nhỏ tên Lục Kiều.
“Cậu được điều về đâu thế?” Cận Vĩ Quốc lên tiếng hỏi.
“Về thủ đô.”
Vừa nghe câu trả lời, Cận Vĩ Quốc lập tức mở to mắt. Ồ hô, đúng là con người bề ngoài lạnh lùng bên trong cháy bỏng. Rõ ràng có bao nhiêu quân khu để lựa chọn, vậy mà lại cố tình quay về thủ đô.
“Vì Kiều Kiều à?” Cận Vĩ Quốc cố ý hỏi, dù trong lòng đã đoán chắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play