Ngoài cổng, vừa thấy Lục Kiều đeo túi bước ra, Chu Lộ lập tức lao tới giành lấy hành lý trong tay cô, cười hì hì nói:
"Được rồi được rồi, mấy chuyện nặng nhọc thế này sao có thể để Lục thần nhà chúng ta làm chứ. Để tớ lo, tớ là đàn ông đấy, mấy việc tốn sức như thế này chính là để cho bọn đàn ông bọn tớ thể hiện sự vạm vỡ mà!"
Lục Kiều phì cười trước vẻ nghiêm túc của Chu Lộ.
Cô liếc nhìn gương mặt trắng trẻo thanh tú, cánh tay mảnh khảnh cùng đôi chân thon dài chẳng hề dính khói lửa nhân gian của cậu ta, chỉ thiếu nước viết lên mặt rằng: “Người này lớn lên trong nhung lụa, chưa từng phải làm việc tay chân." Ấy thế mà lại có thể nói ra những lời như “việc tốn sức", “đàn ông đàn ang”, “cường tráng”...
"Đi nhanh đi, lên xe còn kịp ghé qua nhà cậu lấy hành lý nữa đấy." Mộ Chi đá nhẹ vào bắp chân Chu Lộ, trêu chọc: "Đàn ông đàn ang mà, nhanh nhẹn chút coi!"
"Đây rồi đây rồi! Tớ là nam nhi duy nhất trong ba người chúng ta, hai cậu có thể tôn trọng tớ một chút được không hả?" Chu Lộ vừa đặt túi lên xe vừa nhảy lên đầy phấn khởi.
Lục Kiều cũng lên xe, ngoái đầu vẫy tay tạm biệt Lý Thúy Hoa đang đứng trước cửa nhìn theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play