“Không sao đâu ạ, mẹ con như thế là thương bọn con mà. Nào, mẹ ơi, mẹ cũng ăn đi, ăn thịt này, mẹ nấu thịt là ngon nhất mà.” Lục Kiều nhẹ nhàng gắp một miếng thịt bỏ vào bát của bà Lý Thúy Hoa, giọng nũng nịu đầy tình cảm.
Dương Minh không thể làm ra vẻ nũng nịu như Lục Kiều nhưng nét mặt nhỏ nhắn của cậu vẫn rạng rỡ nụ cười.
Ngay lúc cả nhà đang quây quần bên mâm cơm tối vui vẻ thì có tiếng gõ cửa vang lên.
Lý Thúy Hoa nghe tiếng gõ cửa liền đứng dậy ra mở, nhìn thấy Chu Quảng Nguyên và Phương Thuật đứng ngoài, bà không khỏi ngạc nhiên, ánh mắt đầy thắc mắc.
“Chú Chu, sao hai người biết bọn cháu ở đây? Có phải vì chuyện chú nói lần trước không? Hoa Minh nhà cháu đã nói rồi, bọn cháu không cần tài sản của chú đâu.” Bà lên tiếng trước.
“Không, không phải vậy đâu, chuyện đó chúng tôi đã hiểu rõ rồi. Hôm nay đến đây là có chuyện quan trọng muốn nói.” Phương Thuật đáp lời, ánh mắt liếc nhìn vào trong sân, nhưng vì dáng người Lý Thúy Hoa cao lớn nên ông ta không nhìn thấy rõ, đành tiếp tục: “Bà xem, nếu tiện thì cho chúng tôi vào nhà nói chuyện được không?”
“À, vào đi.” Lý Thúy Hoa nhìn dáng vẻ bí ẩn của họ, lòng thầm lẩm bẩm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT