Năm đó Giang Thanh Thu từng một lòng một dạ theo đuổi Phó Hàn Tranh, đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Anh Phó chưa từng có chút cảm tình nào với cô ta ở phương diện đó. Về sau Giang Thanh Thu đi du học nước ngoài. Nghe đâu cô ta đã trở về từ tháng trước, chỉ là không rõ bây giờ còn vương vấn gì với Phó Hàn Tranh nữa không.
Khi nghe nhắc đến cái tên Giang Thanh Thu, Phùng Tích Dương chỉ khẽ cười:
“Còn kém xa người tôi nói. Ánh mắt của tôi mà mấy cậu còn chưa rõ sao? Tôi đã nói là xinh đẹp, sao lại có thể chỉ là loại xinh xinh bình thường được?”
Nói thật, trong nhóm bọn họ ánh mắt của Phùng Tích Dương vốn là thuộc hàng kén chọn nhất, chỉ sau mỗi Phó Hàn Tranh. Bình thường ai đó dẫn bạn gái đến, người khác còn khen xinh đẹp chứ Phùng Tích Dương chỉ lạnh nhạt ném ra hai chữ: “Cũng được.”
Vậy nên cô gái kia – người mà Phó Hàn Tranh thích – rốt cuộc phải xinh đẹp tới mức nào mới khiến cho Phùng Tích Dương phá lệ khen ngợi?
“A, khoan đã! Tôi vừa nghĩ ra một chuyện!” – có người đột nhiên lên tiếng:
“Phùng Tích Dương nhắc đến cuộc thi Olympic Toán học… mà cuộc thi đó hình như chỉ học sinh cấp ba mới được tham gia thôi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT