Lục Kiều làm bà rất vừa ý, dù bà thừa nhận mình thiên vị con trai, luôn nghĩ rằng nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Tuy nhiên, chuyện bọn trẻ tán tỉnh nhau thì bà không tiện can thiệp. Việc theo đuổi thành công hay không, bà cho rằng phải dựa vào bản lĩnh của con trai. Chỉ có điều, với tính cách của thằng út thì có lẽ chuyện này hơi khó một chút.
Phó Hàn Tranh nghe mẹ mình nói vậy thì cũng đành buông tay. Sau khi cúp máy, anh trở về ký túc xá. Tối hôm đó, vì thành tích xuất sắc trong đợt diễn tập, lãnh đạo đã mời Phó Hàn Tranh cùng Cận Vĩ Quốc và Tưởng Thanh Tùng đến nhà dùng bữa. Khi ba người vừa đến, lãnh đạo tươi cười đón tiếp và dẫn họ vào nhà.
Nhưng khi nghe Phó Hàn Tranh xin nghỉ phép, lãnh đạo lại không thể vui nổi. “Phó Hàn Tranh, năm nay cậu xin nghỉ phép hơi nhiều rồi. Diễn tập vừa kết thúc, có ba ngày nghỉ, cậu còn muốn nghỉ thêm nữa? Có phải cậu định nghỉ phép để... cưới vợ không?” Lãnh đạo nhìn anh chăm chú hỏi.
Cận Vĩ Quốc bên cạnh không tiện nói thật với lãnh đạo, vì thực ra Phó Hàn Tranh chưa theo đuổi được người ta, chuyện quan trọng là cô gái kia còn chưa đủ tuổi đăng ký kết hôn theo pháp luật.
Phó Hàn Tranh bình tĩnh đáp: “Lãnh đạo, cha tôi vừa đại thọ, mẹ tôi bảo tôi về xem mắt.”
Quả nhiên đồng chí Chu Lan Anh đang muốn giới thiệu đối tượng cho anh.
“Xem mắt? Phó Hàn Tranh, cậu nói thật hay đùa đấy?” Lãnh đạo vẫn chưa tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play