Thực ra Phó Giai vốn là người mê sắc đẹp, lần đầu gặp được một cô gái như vậy khiến cô ấy không khỏi ấn tượng. Hơn nữa cảm giác khi tiếp xúc với cô cũng khá dễ chịu, vì thế Phó Giai rất muốn làm bạn với cô.
Chưa đợi Lục Kiều kịp nói hết câu, Phó Giai đã nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô, kéo cô đi về phía tiệm cơm trước mặt.
Trên gương mặt Phó Giai giữ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng cô lại thầm thốt lên: “A a a, da thịt mềm mại quá, sờ mãi mà vẫn thấy mượt mà, thật dễ chịu!”
Phó Lãng Hành đi theo phía sau nhìn hai cô gái phía trước mà gãi gãi ót. Anh vẫn đang suy nghĩ về câu nói vừa rồi của Phó Giai. “Mình có ngốc nghếch đâu chứ? Mình rất thông minh mà!”
Lục Kiều cảm nhận rõ ràng mình đang bị cô gái nhỏ tuổi, gần như cùng trang lứa này đùa giỡn một cách thản nhiên. Việc sờ mó trắng trợn như vậy không phải cô không nhận ra, nhưng vì Phó Giai không có ý xấu, Lục Kiều cũng mặc kệ để cô ấy thoải mái sờ tay mình.
Khi đến nhà hàng, rõ ràng Phó Lãng Hành là khách quen nên vừa thấy anh, nhân viên đã dẫn mọi người lên phòng trên tầng hai. Phó Lãng Hành phất tay ra hiệu để nhân viên đi xuống rồi tự tay đẩy cửa phòng ra.
Trong phòng, bảy tám người nghe thấy tiếng động đều đồng loạt nhìn về phía cửa. Ngoài Phó Giai và Phó Lãng Hành quen mặt, còn có một cô gái nhỏ lạ khiến mọi người nhìn nhau với ánh mắt dò xét.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT