“Phó Giai, trả lời câu hỏi của chú một cách nghiêm túc đi.” Phó Hàn Tranh hạ thấp giọng, giọng nói cũng trở nên nghiêm chỉnh hơn một cách vô thức.
Phó Giai bên đầu dây kia đang cười thầm lập tức im lặng. Cô nhếch môi, nói: “Chú út, tặng váy đi, con gái ai mà không thích váy đẹp chứ.”
Tặng váy? Phó Hàn Tranh suy nghĩ chừng hai giây rồi dứt khoát bác bỏ:
“Không được, cái này không hợp.” Một người đàn ông như anh mà tặng váy cho Lục Kiều, nghĩ sao cũng thấy không đúng.
“Vậy thì tặng nước hoa đi, dạo này nước hoa ngoại nhập hiếm và đắt lắm.” Phó Giai đề nghị, thực ra cô cũng muốn mua nước hoa nhưng gần đây kinh tế hơi eo hẹp nên không dám thổ lộ với người nhà, ước ao từ lâu lắm rồi.
Nhưng mà con gái chắc chắn thích nước hoa, trong nước cũng ít loại này, lại còn đắt nữa, xịt lên thơm thơm, con gái làm sao mà không thích?
Phó Hàn Tranh suy nghĩ… nước hoa nghe có vẻ cũng không hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT