Trương Chí Phong cũng có mặt trong phòng bệnh. Khi thấy Tưởng Lỗi thực sự tỉnh lại, ông càng thêm khâm phục Lục Kiều.
“Hu hu hu, cảm ơn ông, cảm ơn ông rất nhiều! Nếu không có ông, tôi thật sự không biết phải làm sao…” Cổ Phương vừa buông Tưởng Lỗi ra liền quỳ xuống trước mặt Trương Chí Phong, nước mắt nước mũi tèm lem, xúc động nói: “Cảm ơn ông, thật sự cảm ơn ông!”
“Ây ây, cô đừng làm thế!” Trương Chí Phong luống cuống quay người, thấy khó xử vì thật ra người ra tay giúp đỡ không phải ông ta.
Thấy vậy, Tưởng Thanh Vân liền bước tới vội vàng đỡ Cổ Phương dậy:
“Cổ Phương, đừng như vậy nữa, đừng làm khó người ta.”
Thấy Cổ Phương đã đứng lên, sắc mặt Trương Chí Phong mới dịu đi một chút. Ông nhắc nhở:
“Người tỉnh rồi thì tốt, nhưng đừng quên chuyện tôi đã nói trước đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play